Hoạ sĩ Trần Phúc Duyên (1923-1993) Bố ông là cụ Trần Diễn Giệm và mẹ là Nguyễn Thị Thược. Quê nội của ông ở làng Phượng Dực, huyện Phú Xuyên, Hà Tây còn quê ngoại ở làng Bạch Mai, Hà Nội.
Các thời kỳ sáng tác của Trần Phúc Duyên có thể chia ra làm ba giai đoạn chính:
1945-1954: Sơn mài đồng nhất
1954 đến cuối những năm 1970: Sơn mài sáng
Từ cuối 1970 đến năm 1993: Sơn mài thiền hoạ, thuỷ mặc và trừu tượng
Ngoài tranh sơn mài, Trần Phúc Duyên vòn thuần thục và có nhiều sáng tác trên hầu hết các chất liệu cơ bản như sơn dầu, lụa và khắc gỗ.
Mặc dù sống tại Châu Âu, tiếp thu văn hoá và nghệ thuật phương Tây, các chủ đề về quê hương Việt Nam vẫn là sợi chỉ đỏ xuyên suốt sự nghiệp sáng tác của ông. Toàn bộ tranh phong cảnh, sinh vật cảnh và hình tượng con người của ông đều là tranh vẽ về Việt Nam, ngoại trừ khoảng trên dưới 20 bức sơn mài vẽ phong cảnh Thuỵ Sĩ, Pháp và Bắc Âu.